Bóng chiều
Anh đi bắt bóng bóng lùi
Mộng mơ chín mọng trời chiều buồn tênh
Tỉnh ra chợt biết mình quên
Mong manh sợi nhớ màn đêm rớt rồi
Ước chi gói được cuộc đời
Đem theo lơ lửng giữa trời chờ mong
Ước chi em đám mây hồng
Tan vào nội cỏ mênh mong anh chờ.
Khách sạn
Vào đây khách sạn cao sang quá
Lạnh nhà ai đó giọt mưa đông
Vào đây khách sạn hồng đôi má
Rát mặt em tôi nắng giữa đồng
Vào đây khách sạn nhiều Hoa lạ
Thương vợ ôm chăn tủi nhớ chồng
Trăng đã tàn canh treo ngoài cửa
Giật mình quờ quạng cánh tay không.
Mẹ giận
Mẹ có giận
Mẹ là sông sóng
Chở phù sa
Bồi đắp bờ con
Hải đăng soi sáng
Dẫn thuyền con
Tránh khúc dại khờ
Mẹ là cơn gió
Căng buồm con
Nhanh tới bến bờ khôn.